Nhận biết mục đích của sự sửa phạt
KHI nghe đến từ “sửa phạt”, bạn nghĩ đến điều gì? Một tự điển định nghĩa sửa phạt là sự rèn luyện người ta tuân thủ các quy tắc hay chuẩn mực trong cách ứng xử và trừng phạt khi họ không làm thế. Dẫu chắc chắn đây không phải là định nghĩa duy nhất được chấp nhận, nhưng đối với nhiều người ngày nay bất cứ điều gì liên quan đến sự sửa phạt đều bị xem là tiêu cực như thế.
Tuy nhiên, Kinh Thánh trình bày sự sửa phạt dưới một khía cạnh khác. Vị vua khôn ngoan Sa-lô-môn viết: “Hỡi con, chớ khinh điều sửa-phạt của Đức Giê-hô-va”. (Châm-ngôn 3:11) Những lời này không đề cập đến sự sửa phạt nói chung, nhưng sự “sửa-phạt của Đức Giê-hô-va”, tức sự sửa phạt dựa trên các nguyên tắc cao quý của Đức Chúa Trời. Chỉ sự sửa phạt như thế mới mang lại lợi ích về mặt thiêng liêng—ngay cả đáng chuộng nữa. Trái lại, sự sửa phạt dựa trên ý tưởng loài người đi ngược với nguyên tắc cao quý của Đức Chúa Trời thì thường khắc nghiệt và gây tổn thương. Điều này giải thích lý do tại sao nhiều người có thái độ tiêu cực đối với sự sửa phạt.
Tại sao chúng ta được khuyên nên chấp nhận sự sửa phạt của Đức Giê-hô-va? Trong Kinh Thánh, sự sửa phạt của Đức Chúa Trời được miêu tả là một sự biểu hiện tình yêu thương của Ngài đối với loài người. Vì thế, Sa-lô-môn nói tiếp: “Đức Giê-hô-va yêu-thương ai thì trách-phạt nấy, như một người cha đối cùng con trai yêu-dấu mình”.—Châm-ngôn 3:12.
Có sự khác biệt nào giữa sửa phạt và trừng phạt?
Sự sửa phạt như được nói đến trong Kinh Thánh có nhiều khía cạnh khác nhau—hướng dẫn, dạy dỗ, rèn luyện, khiển trách, sửa dạy, và ngay cả trừng trị. Tuy nhiên, trong mỗi trường hợp, sự sửa phạt của Đức Giê-hô-va được thúc đẩy bằng tình yêu thương, và vì lợi ích của người phạm lỗi. Sự sửa phạt của Đức Giê-hô-va không bao giờ nhằm mục đích duy nhất là trừng trị.
Ngược lại, hành động trừng phạt của Đức Chúa Trời không luôn nhắm vào việc sửa sai hay dạy dỗ người phạm tội. Chẳng hạn, ngay trong ngày A-đam và Ê-va phạm tội, họ bắt đầu gánh lấy hậu quả của sự bất tuân. Đức Giê-hô-va đuổi họ ra khỏi vườn Ê-đen, và họ phải chịu ảnh hưởng của sự bất toàn, bệnh hoạn, và tuổi già. Sau hàng trăm năm sống trong đau khổ, họ chết đi vĩnh viễn. Tất cả điều này không phải là sự sửa phạt, nhưng quả là sự trừng phạt của Đức Chúa Trời. Vì cố ý cãi lời và không chịu ăn năn, nên A-đam và Ê-va đã vô phương cứu chữa.
Những lời tường thuật khác về sự trừng phạt của Đức Giê-hô-va bao gồm trận Nước Lụt vào thời Nô-ê, sự hủy diệt thành Sô-đôm và Gô-mô-rơ, và sự tiêu diệt quân đội Ai Cập tại Biển Đỏ. Những hành động này của Đức Giê-hô-va không nhằm cung cấp sự hướng dẫn, dạy dỗ, hay rèn luyện người phạm tội. Về những hành động trừng phạt thể ấy của Đức Chúa Trời, sứ đồ Phi-e-rơ viết: “Ngài chẳng tiếc thế-gian xưa, trong khi sai nước lụt phạt đời gian-ác nầy, chỉ gìn-giữ Nô-ê là thầy giảng đạo công-bình, với bảy người khác mà thôi; nếu Ngài đã đoán-phạt thành Sô-đôm và Gô-mô-rơ, hủy-phá đi khiến hóa ra tro, để làm gương cho người gian-ác về sau”.—2 Phi-e-rơ 2:5, 6.
Những sự trừng phạt này “làm gương cho người gian-ác về sau” theo nghĩa nào? Trong lá thư gửi người Tê-sa-lô-ni-ca, Phao-lô cho thấy thời chúng ta là thời kỳ Đức Chúa Trời sẽ dùng Con Ngài, Chúa Giê-su Christ, để “báo-thù những kẻ chẳng hề nhận biết Đức Chúa Trời, và không vâng-phục Tin-lành”. Ông nói thêm: “Họ sẽ bị hình-phạt hư-mất đời đời”. (2 Tê-sa-lô-ni-ca 1:8, 9) Hiển nhiên, sự trừng phạt như thế không có mục đích dạy dỗ hay tinh luyện người phạm tội. Tuy nhiên, khi kêu gọi những người thờ phượng Ngài nhận sự sửa phạt, Đức Giê-hô-va không ám chỉ đến sự trừng phạt những người phạm tội không ăn năn.
Điều đáng chú ý là Kinh Thánh không miêu tả Đức Giê-hô-va chủ yếu là Đấng hay trừng phạt. Ngược lại, Ngài thường được miêu tả là một thầy dạy dỗ đầy yêu thương và một huấn luyện viên kiên nhẫn. (Gióp 36:22; Thi-thiên 71:17; Ê-sai 54:13) Đúng vậy, thi hành sự sửa phạt theo ý Đức Chúa Trời nhằm mục đích sửa lỗi luôn được kèm theo tình yêu thương và sự kiên nhẫn. Hiểu được mục đích của sự sửa phạt, người tín đồ Đấng Christ dễ chấp nhận và thi hành kỷ luật với thái độ đúng.
Sự sửa phạt của các bậc cha mẹ đầy yêu thương
Trong gia đình và trong hội thánh tín đồ Đấng Christ, tất cả mọi người đều cần hiểu mục đích của sự sửa phạt. Điều này đặc biệt đúng đối với những ai có quyền hành, chẳng hạn như các bậc cha mẹ. Châm-ngôn 13:24 nói: “Người nào kiêng roi-vọt ghét con trai mình; song ai thương con ắt cần lo sửa-trị nó”.
Cha mẹ nên thi hành kỷ luật như thế nào? Kinh Thánh giải thích: “Hỡi các người làm cha, chớ chọc cho con-cái mình giận-dữ, hãy dùng sự sửa-phạt khuyên-bảo của Chúa mà nuôi-nấng chúng nó”. (Ê-phê-sô 6:4) Lời khuyên này được lặp lại như sau: “Hỡi kẻ làm cha, chớ hề chọc giận con-cái mình, e chúng nó ngã lòng chăng”.—Cô-lô-se 3:21.
Các bậc cha mẹ tín đồ Đấng Christ hiểu mục đích sự sửa phạt thì sẽ không đối xử khắc nghiệt với con cái. Cha mẹ có thể áp dụng nguyên tắc ghi nơi 2 Ti-mô-thê 2:24 khi thi hành kỷ luật. Sứ đồ Phao-lô viết: “Tôi-tớ của Chúa không nên ưa sự tranh-cạnh; nhưng phải ở tử-tế [“dịu dàng”, Tòa Tổng Giám Mục] với mọi người, có tài dạy-dỗ”. Trong đời sống tín đồ Đấng Christ không được có những cơn bùng nổ giận dữ, lời quát tháo, sỉ nhục hoặc lăng mạ, tất cả những điều đó hẳn không thể gọi là sự sửa phạt yêu thương.—Ê-phê-sô 4:31; Cô-lô-se 3:8.
Sự sửa trị của cha mẹ bao hàm nhiều hơn là chỉ trừng phạt cách hấp tấp và quyết đoán. Đa số con trẻ cần được khuyên răn nhiều lần trước khi chúng sửa đổi lối suy nghĩ của mình. Vì thế, cha mẹ phải dành thì giờ, tập kiên nhẫn, và suy nghĩ chín chắn về cách họ thi hành kỷ luật. Họ phải nhớ rằng con trẻ phải được dưỡng dục theo “sự sửa-phạt khuyên-bảo của Chúa [Giê-hô-va]”. Điều này đòi hỏi một tiến trình dạy dỗ kéo dài nhiều năm.
Những người chăn chiên đạo Đấng Christ sửa phạt cách mềm mại
Những nguyên tắc trên cũng áp dụng cho các trưởng lão đạo Đấng Christ. Là những người chăn chiên đầy yêu thương, họ nỗ lực củng cố bầy chiên bằng cách cung cấp lời chỉ dạy, hướng dẫn, và khiển trách khi cần. Khi làm thế, họ nhớ đến mục đích chính của sự sửa phạt. (Ê-phê-sô 4:11, 12) Nếu chỉ tập trung vào việc trừng trị, họ chỉ trách phạt người phạm lỗi mà không làm gì hơn để giúp người ấy. Sự sửa phạt dựa trên các nguyên tắc của Đức Chúa Trời còn đi xa hơn nữa. Được thôi thúc bởi tình yêu thương, các trưởng lão kiên trì trong nỗ lực giúp người phạm lỗi. Vì thật lòng quan tâm, họ thường dành ra thì giờ để khuyến khích và chỉ dạy người đó.
Theo lời khuyên nơi 2 Ti-mô-thê 2:25, 26, ngay cả khi cư xử với những người chưa sẵn lòng chấp nhận sự sửa phạt, các trưởng lão nên “mềm-mại” mà sửa dạy họ. Rồi Kinh Thánh nói đến mục đích của sự sửa phạt: “Mong rằng Đức Chúa Trời ban cho họ sự ăn-năn để nhìn biết lẽ thật, và họ tỉnh-ngộ mà gỡ mình khỏi lưới ma-quỉ”.
Đôi khi cần phải khai trừ người phạm tội không ăn năn ra khỏi hội thánh. (1 Ti-mô-thê 1:18-20) Biện pháp nghiêm khắc như thế nên được xem là sự sửa phạt, chứ không chỉ là trừng phạt. Thỉnh thoảng các trưởng lão nỗ lực viếng thăm những người bị khai trừ không ngoan cố thực hành tội lỗi. Trong những cuộc viếng thăm như thế, các trưởng lão cư xử phù hợp với mục đích chính của sự sửa phạt bằng cách nêu ra những bước cần thiết để người đó quay trở lại hội thánh tín đồ Đấng Christ.
Đức Giê-hô-va là Đấng phán xét hoàn hảo
Cha mẹ, người chăn chiên đạo Đấng Christ, và những ai có thẩm quyền dựa theo Kinh Thánh để thi hành kỷ luật nên xem trọng trách nhiệm này. Họ chớ nên phán đoán rằng những người phạm tội là vĩnh viễn không thể sửa được. Do đó, sự sửa phạt của họ không được dưới hình thức trả thù hoặc hiềm khích.
Quả thật, Kinh Thánh nói Đức Giê-hô-va là Đấng sẽ thi hành hình phạt nghiêm khắc và cuối cùng. Đúng vậy, Kinh Thánh ghi: “Sa vào tay Đức Chúa Trời hằng sống là sự đáng kinh-khiếp thay!” (Hê-bơ-rơ 10:31) Thế nhưng, không người nào nên so sánh mình với Đức Giê-hô-va trong khía cạnh này hay bất cứ khía cạnh nào khác. Và không có lý do nào để một người cảm thấy sa vào tay cha mẹ hay một trưởng lão nào đó trong hội thánh là điều kinh khiếp.
Khi thi hành kỷ luật, Đức Giê-hô-va có sự thăng bằng tuyệt đối, nhưng loài người thì không. Đức Chúa Trời đọc được lòng người và quyết định khi một người đã vô phương cứu chữa và như vậy đáng bị hình phạt cuối cùng. Ngược lại, con người thì không có khả năng thi hành sự phán quyết như thế. Vì lý do đó, khi cần áp dụng kỷ luật, những người có quyền hành nên luôn luôn làm điều đó với mục đích sửa sai.
Chấp nhận sự sửa phạt của Đức Giê-hô-va
Tất cả chúng ta đều cần sự sửa phạt của Đức Giê-hô-va. (Châm-ngôn 8:33) Thật vậy, chúng ta nên mong muốn được sửa phạt dựa trên Lời Đức Chúa Trời. Khi học Lời Đức Chúa Trời, chúng ta có thể chấp nhận sự sửa phạt trực tiếp đến từ Đức Giê-hô-va qua Kinh Thánh. (2 Ti-mô-thê 3:16, 17) Đôi lúc những anh em tín đồ Đấng Christ sửa dạy chúng ta. Nhận thức được tinh thần trong sự sửa dạy ấy sẽ giúp chúng ta sẵn sàng chấp nhận.
Sứ đồ Phao-lô thừa nhận: “Thật các sự sửa-phạt lúc đầu coi như một cớ buồn-bã, chớ không phải sự vui-mừng”. Rồi ông nói thêm: “Nhưng về sau sanh ra bông-trái công-bình và bình-an cho những kẻ đã chịu luyện-tập như vậy”. (Hê-bơ-rơ 12:11) Sự sửa phạt của Đức Giê-hô-va thể hiện tình yêu thương sâu xa của Ngài đối với chúng ta. Dù là người nhận hay là người thi hành kỷ luật, chúng ta hãy ghi nhớ mục đích của sự sửa phạt theo ý Đức Chúa Trời và vâng theo lời khuyên khôn ngoan của Kinh Thánh: “Hãy nắm chắc điều khuyên-dạy, chớ buông ra; khá gìn-giữ nó, vì là sự sống của con”.—Châm-ngôn 4:13.
[Các hình nơi trang 21]
Những người phạm tội không ăn năn sẽ gánh lấy hình phạt của Đức Chúa Trời, chứ không phải sự sửa phạt
[Các hình nơi trang 22]
Được thôi thúc bởi tình yêu thương, các trưởng lão dành thì giờ nghiên cứu và giúp người phạm lỗi
[Các hình nơi trang 23]
Cha mẹ kiên nhẫn và yêu thương thi hành “sự sửa-phạt khuyên-bảo của Chúa”