Chương 21
Ngày Phán xét và sau đó
1. Người ta thường có quan niệm nào về Ngày Phán xét?
HÌNH ẢNH nào được gợi ra trong trí bạn khi nghe nói đến Ngày Phán xét? Một số người nghĩ đến một cái ngôi to lớn và những người chết được sống lại sắp hàng dài đứng trước ngôi đó. Khi mỗi người đi ngang qua trước ngôi đó, y chịu phán xét tùy theo những điều đã làm trong quá khứ, hết thảy đều được ghi trong quyển sách của Đấng làm Quan xét. Căn cứ theo những điều mà y đã làm, người đó sẽ được lên trời hoặc xuống địa ngục nóng bỏng.
2. a) Ai đã ấn định Ngày Phán xét? b) Ngài đã lập ai làm quan xét?
2 Tuy nhiên, Kinh-thánh hình dung Ngày Phán xét dưới một sắc thái khác hẳn. Đây không phải là một ngày đáng sợ hãi. Xin bạn hãy lưu ý đến điều mà Kinh-thánh nói về Đức Chúa Trời: “Ngài đã định một ngày, khi Ngài sẽ lấy sự công-bình đoán-xét thế-gian, bởi Người Ngài đã lập” (Công-vụ các Sứ-đồ 17:31). Dĩ nhiên là Giê-su Christ chính là quan xét mà Đức Chúa Trời đã lập đó.
3. a) Tại sao chúng ta có thể chắc chắn rằng đấng Christ sẽ lấy lẽ công bằng mà phán xét? b) Người ta chịu phán xét căn cứ theo điều gì?
3 Chúng ta có thể chắc chắn rằng đấng Christ sẽ phán xét một cách công bằng và không tư vị. Lời tiên tri trong Ê-sai 11:3, 4 nói về ngài bảo đảm với chúng ta điều đó. Vì thế mà trái hẳn với ý kiến thông thường của nhiều người, ngài sẽ không phán xét người ta căn cứ theo những tội lỗi của họ trong quá khứ, nhiều tội có lẽ đã phạm vì dốt nát. Kinh-thánh giải thích rằng đến khi chết đi, ai nấy đều được tha hết mọi tội lỗi mình đã phạm. Kinh-thánh nói: “Ai đã chết thì được thoát khỏi tội-lỗi” (Rô-ma 6:7). Điều này có nghĩa là khi một người được sống lại, y sẽ chịu phán xét căn cứ theo điều gì y sẽ làm trong Ngày Phán xét, chớ không phải dựa trên điều gì y đã làm trước khi chết.
4. a) Ngày Phán xét sẽ kéo dài bao lâu? b) Ai sẽ phán xét cùng với đấng Christ?
4 Vì lẽ đó Ngày Phán xét không phải là một ngày theo nghĩa đen có 24 giờ. Kinh-thánh cho thấy rõ điều đó khi nói đến những người sẽ cùng với Giê-su Christ đứng ra phán xét (I Cô-rinh-tô 6:1-3). Một người viết Kinh-thánh nói: “Tôi lại thấy những ngai, và những người ngồi trên được quyền xét-đoán”. Những quan xét này chính là những môn đồ trung thành được xức dầu của đấng Christ, và như Kinh-thánh nói tiếp, những người đó “được sống và trị-vì với đấng Christ trong một ngàn năm”. Như thế thì Ngày Phán xét sẽ kéo dài 1.000 năm. Trong cùng thời kỳ 1.000 năm đó, đấng Christ cùng với 144.000 môn đồ trung thành được xức dầu của ngài sẽ trị vì với tư cách là “trời mới” trên “đất mới” (Khải-huyền 20:4, 6; II Phi-e-rơ 3:13).
5, 6. a) Một người viết bài Thi-thiên trong Kinh-thánh có miêu tả Ngày Phán xét như thế nào? b) Đời sống trên đất trong Ngày Phán xét sẽ như thế nào?
5 Bạn hãy nhìn xem những trang này cho chúng ta một khái niệm rằng Ngày Phán xét sẽ kỳ diệu làm sao đối với nhân loại. Người viết bài Thi-thiên trong Kinh-thánh có nói về thời kỳ rực rỡ đó như sau: “Nguyện đồng-ruộng và mọi vật ở trong đó đều hớn-hở; bấy giờ những cây-cối trong rừng đều sẽ hát mừng-rỡ trước mặt Đức Giê-hô-va; vì Ngài đến đặng đoán-xét thế-gian; Ngài sẽ lấy sự công-bình đoán-xét thế-gian, dùng sự ngay-thẳng mà đoán-xét muôn dân” (Thi-thiên 96:12, 13).
6 Trong Ngày Phán xét những ai sống sót qua khỏi Ha-ma-ghê-đôn sẽ làm lụng để biến trái đất thành địa-đàng. Những người chết được sống lại sẽ được tiếp rước trong địa-đàng đó (Lu-ca 23:43). Sung sướng thay khi những gia quyến được sum hợp trở lại sau một thời gian dài bị ngăn cách! Vâng, thú vị làm sao khi được sống trong hòa bình, hưởng lấy sức khỏe dồi dào và được học biết những ý định của Đức Chúa Trời! Kinh-thánh nói: “Khi những sự phán-xét Ngài làm ra trên đất, dân-cư của thế-gian đều học sự công-bình” (Ê-sai 26:9). Trong Ngày Phán xét mọi người sẽ học biết về Đức Giê-hô-va và họ sẽ có mọi cơ hội để vâng lời và phụng sự Ngài.
7. Trong Ngày Phán xét điều gì sẽ xảy ra cho những ai chọn phụng sự Đức Chúa Trời và những ai từ chối phụng sự Ngài?
7 Chính trong khuôn khổ địa-đàng đó mà Giê-su Christ cùng 144.000 vua phó của ngài sẽ phán xét nhân loại. Những ai chọn phụng sự Đức Giê-hô-va sẽ có đủ tư cách để nhận lấy sự sống đời đời. Nhưng dù có ở trong những hoàn cảnh thuận lợi nhứt này, một số người sẽ từ chối phụng sự Đức Chúa Trời. Kinh-thánh nói: “Kẻ ác dầu có được ơn, cũng chẳng học sự công-bình; song nó sẽ làm điều ác trong đất ngay-thẳng” (Ê-sai 26:10). Thế thì sau khi đã nhận được mọi cơ hội để sửa chữa nếp sống và học lấy sự công bình, những kẻ ác dường ấy sẽ bị tiêu diệt. Một số sẽ bị xử tử ngay trước khi Ngày Phán xét kết thúc (Ê-sai 65:20). Chúng nó sẽ không được phép sống để làm hư hỏng hay phá hoại địa-đàng.
8. Tình trạng đạo đức của những người đàn ông thành Sô-đôm là thế nào?
8 Thật là một đặc ân cao cả được sống lại trên đất trong Ngày Phán xét lớn của Đức Giê-hô-va. Tuy nhiên, Kinh-thánh cho thấy đó không phải là một đặc ân mà tất cả đều nhận được. Thí dụ, hãy xem dân cư thành Sô-đôm xưa. Kinh-thánh nói những kẻ ấy cố tìm phương ăn nằm với “những khách” viếng thăm Lót. Hành vi vô luân của chúng lớn đến độ khi đã bị thiên sứ dùng phép lạ khiến bị mù mắt mà chúng vẫn còn “tìm cửa” nhà Lót đặng vào ăn nằm với khách của Lót cho bằng được (Sáng-thế Ký 19:4-11).
9, 10. Kinh-thánh cho thấy gì về triển vọng được sống lại của những kẻ ác ở thành Sô-đôm?
9 Những kẻ ác ghê gớm dường ấy sẽ được sống lại trong Ngày Phán xét không? Kinh-thánh cho thấy dường như chúng sẽ không được sống lại. Thí dụ, một trong các môn đồ được soi dẫn của Giê-su là Giu-đe viết về các thiên sứ đã từ bỏ địa vị của họ trên trời để ăn nằm với con gái loài người. Rồi ông viết thêm: “Lại như thành Sô-đôm và Gô-mô-rơ cùng các thành lân cận cũng buông theo sự dâm-dục và sắc lạ, thì đã chịu hình-phạt bằng lửa đời đời, làm gương để trước mặt chúng ta” (Giu-đe 6, 7; Sáng-thế Ký 6:1, 2). Đúng, vì sự dâm ô quá đỗi của chúng, dân thành Sô-đôm và các thành lân cận đã chịu một sự hủy diệt và dường như sẽ không bao giờ được sống lại (II Phi-e-rơ 2:4-6, 9, 10a).
10 Giê-su cũng cho thấy dân thành Sô-đôm có thể sẽ không được sống lại. Khi nói về thành Ca-bê-na-um là một trong các thành nơi mà ngài đã làm phép lạ, ngài bảo: “Nếu các phép lạ đã làm giữa mầy [Ca-bê-na-um], đem làm trong thành Sô-đôm, thì thành ấy còn lại đến ngày nay. Vậy nên ta rao-bảo rằng, đến ngày phán-xét, xứ Sô-đôm sẽ chịu đoán-phạt nhẹ hơn mầy” (Ma-thi-ơ 11:22-24). Ở đây Giê-su nhấn mạnh đến việc đáng khiển trách dân thành Ca-bê-na-um bằng cách nói rằng dân thành Sô-đôm xưa coi vậy mà còn dễ chịu hơn, và những người Do-thái đang nghe ngài đã nghĩ sẵn trong đầu rằng dân thành Sô-đôm hoàn toàn không đáng được sống lại trong Ngày Phán xét.
11. Tại sao trong Ngày Phán xét những “người công-bình” sẽ dễ sống hơn bất cứ một người nào “không công-bình”?
11 Thế thì chắc chắn chúng ta nên làm bất cứ điều gì có thể làm để sống sao cho xứng đáng được sống lại. Nhưng vẫn còn có thể hỏi: Phải chăng đối với một số người chết được sống lại thì khó học biết và thực hành sự công bình hơn so với những người khác? Hãy xem điều này: Trước khi chết, những “người công-bình” thể như Áp-ra-ham, Y-sác, Gióp, Đê-bô-ra, Ru-tơ, và Đa-ni-ên thảy đều trông mong đấng Mê-si đến. Họ sẽ cảm thấy sung sướng làm sao trong Ngày Phán xét, khi học biết về ngài và biết rằng ngài đang cai trị ở trên trời! Vậy đối với những “người công-bình” này việc thực hành sự công bình lúc bấy giờ sẽ tỏ ra dễ hơn đối với bất cứ một người nào “không công-bình” được sống lại (Công-vụ các Sứ-đồ 24:15).
SỐNG LẠI ĐỂ “ĐƯỢC SỐNG” VÀ SỐNG LẠI ĐỂ “BỊ XÉT-ĐOÁN”
12. Theo Giăng 5:28-30, ai sẽ được “sống lại để được sống” và ai sẽ được “sống lại để bị xét-đoán”?
12 Để diễn tả tình trạng trong Ngày Phán xét Giê-su nói: “Mọi người ở trong mồ-mả nghe tiếng ngài và ra khỏi: ai làm lành thì sống lại để được sống, ai làm dữ thì sống lại để bị xét-đoán... ta xét-đoán theo điều ta nghe, và sự xét-đoán ta là công-bình, vì ta chẳng tìm ý-muốn của ta, nhưng tìm ý-muốn của Đấng đã sai ta” (Giăng 5:28-30). Sự “sống lại để được sống” này là gì, và sự “sống lại để bị xét-đoán” là gì? Và ai sẽ nhận được những sự sống lại đó?
13. Một người được “sống lại để được sống” có nghĩa là gì?
13 Chúng ta đã thấy rõ ràng là khi người chết ra khỏi mồ mả họ sẽ không bị xét đoán tùy theo những hành vi trong quá khứ của họ. Trái lại, họ sẽ chịu xét đoán căn cứ theo những điều mà họ sẽ làm trong Ngày Phán xét. Như vậy khi Giê-su nói đến những “ai đã làm lành” và những “ai đã làm dữ”, ngài nói đến những điều lành và điều dữ mà họ sẽ làm trong Ngày Phán xét. Bởi vì họ làm những điều lành, nhiều người được sống lại sẽ tấn tới để đạt đến sự hoàn toàn vào cuối Ngày Phán xét dài 1.000 năm. Thành thử sự sống lại từ cõi chết của họ hóa ra là sự “sống lại để được sống” bởi lẽ họ sẽ đạt đến sự sống hoàn toàn không tội lỗi.
14. Một người được “sống lại để bị xét-đoán” có nghĩa là gì?
14 Mặt khác, về phần những “ai làm dữ” trong Ngày Phán xét thì sao? Sự sống lại của họ sẽ hóa ra là sự “sống lại để bị xét-đoán”. Điều đó có nghĩa gì? Có nghĩa là họ sẽ chịu phán xét hay bị kết án tử hình. Do đó những người như thế sẽ bị hủy diệt trong Ngày Phán xét hoặc vào cuối thời hạn đó. Lý do là vì họ làm điều ác và cứ ngoan cố từ chối không chịu học và thực hành sự công bình.
KHI NÀO NGÀY PHÁN XÉT BẮT ĐẦU?
15. Điều gì xảy ra ngay trước khi Ngày Phán xét bắt đầu?
15 Trong một sự hiện thấy, sứ đồ Giăng thấy điều gì sẽ xảy ra ngay trước Ngày Phán xét. Ông viết: “Tôi thấy một tòa lớn và trắng cùng Đấng đương ngồi ở trên; trước mặt Ngài trời đất trốn hết... Tôi thấy những kẻ chết, cả lớn và nhỏ, đứng trước tòa... những kẻ chết bị xử-đoán” (Khải-huyền 20:11, 12). Như vậy, trước khi Ngày Phán xét bắt đầu, hệ thống mọi sự hiện tại gồm có “trời đất” sẽ biến mất. Chỉ có những ai phụng sự Đức Chúa Trời mới sống sót trong khi tất cả những người ác sẽ bị tiêu diệt tại Ha-ma-ghê-đôn (I Giăng 2:17).
16. a) Ngoài những người chết ra, ai khác sẽ chịu xử đoán trong Ngày Phán xét? b) Họ sẽ chịu xử đoán căn cứ vào đâu?
16 Như thế, không phải chỉ có những “người chết” được sống lại mới chịu xét đoán trong Ngày Phán xét. Những người hiện đang “sống” và sẽ sống sót qua Ha-ma-ghê-đôn, cũng như con cái họ cũng sẽ chịu xét đoán nữa (II Ti-mô-thê 4:1). Trong sự hiện thấy, Giăng đã thấy thế nào họ chịu xét đoán. Ông viết: “Các sách thì mở ra... những kẻ chết bị xử-đoán tùy công-việc mình làm, cứ như lời đã biên trong những sách ấy. Biển đem trả những người chết mình chứa; Sự chết và Âm-phủ cũng đem trả những người chết mình có. Mỗi người trong bọn đó bị xử-đoán tùy công-việc mình làm” (Khải-huyền 20:12, 13).
17. Dựa theo những “sách” nào những người “sống” và những người “chết” sẽ chịu phán xét?
17 Những “sách” nào được mở ra để rồi cả những “người chết” lẫn những “người sống” đều chịu xử đoán dựa theo đó? Dĩ nhiên các sách đó sẽ là phần bổ túc Kinh-thánh mà chúng ta hiện đang có. Ấy là những sách được soi dẫn chứa đựng những luật pháp và những chỉ thị của Đức Giê-hô-va. Khi đọc những sách đó, hết thảy dân cư trên đất sẽ có thể biết được ý muốn của Đức Chúa Trời. Đoạn, mọi người trên đất sẽ chịu phán xét dựa trên những luật pháp và những chỉ thị ghi trong những “sách” ấy. Hễ ai làm theo những điều được ghi trong đó sẽ hưởng các lợi ích do của-lễ chuộc tội của đấng Christ mang lại và họ sẽ dần dần tiến triển đến sự hoàn toàn.
18. a) Vào cuối Ngày Phán xét tình hình sẽ như thế nào? b) Bằng cách nào những người “chết” sẽ được sống vào cuối thời kỳ 1.000 năm?
18 Vào cuối Ngày Phán xét dài 1.000 năm sẽ không còn có ai trên đất ở trong tình trạng của những người phải chết vì cớ tội lỗi của A-đam cả. Quả thật, mọi người sẽ được sống theo đúng nghĩa nhứt. Kinh-thánh ám chỉ điều này khi nói: “Còn những người chết khác (ngoài số 144.000 người được lên trời) chẳng được sống cho đến khi đủ một ngàn năm” (Khải-huyền 20:5). “Những kẻ chết khác” được đề cập ở đây không có nghĩa là những người khác sẽ được sống lại vào cuối thời hạn 1.000 năm của Ngày Phán xét. Đúng hơn, điều đó có nghĩa là hết thảy mọi người được sống một khi họ đạt đến sự hoàn toàn. Chừng đó họ sẽ ở trong cùng một trạng thái hoàn toàn giống như A-đam và Ê-va trong vườn Ê-đen. Sau đó điều gì sẽ xảy ra?
SAU NGÀY PHÁN XÉT
19. Vào cuối Ngày Phán xét đấng Christ sẽ làm gì?
19 Một khi đã làm hết thảy những điều mà Đức Chúa Trời giao phó cho ngài, Giê-su Christ sẽ “giao nước lại cho Đức Chúa Trời là Cha” vào cuối thời hạn 1.000 năm của Ngày Phán xét. Lúc bấy giờ tất cả những kẻ thù nghịch đều sẽ bị dẹp đi. Kẻ thù cuối cùng là sự chết do A-đam truyền lại sẽ bị hủy diệt. Đoạn chủ quyền Nước Trời sẽ trở về Giê-hô-va Đức Chúa Trời. Ngài sẽ trực tiếp cai trị với tư cách là Vua (I Cô-rinh-tô 15:24-28).
20. a) Đức Giê-hô-va sẽ làm gì để quyết định tên của ai được viết vào “sách sự sống”? b) Tại sao có một sự thử thách cuối cùng dành cho nhân loại là điều thích hợp?
20 Đức Giê-hô-va sẽ quyết định viết tên ai vào “sách sự sống” như thế nào? (Khải-huyền 20:12, 15). Ngài sẽ làm điều đó bằng cách cho nhân loại chịu thử thách. Bạn hãy nhớ lại thế nào A-đam và Ê-va đã không vượt qua nổi một thử thách như vậy và thế nào Gióp đã giữ vẹn lòng trung thành trong thử thách. Nhưng phần lớn những người sống vào khoảng cuối thời kỳ 1.000 năm chưa hề có dịp để đức tin họ chịu thử thách. Trước khi được sống lại họ chưa hề biết đến các ý định của Đức Chúa Trời. Lúc đó họ thuộc về hệ thống mọi sự ác của Sa-tan, họ là những người “không công-bình”. Sau đó, khi được sống lại, họ thấy việc phụng sự Đức Giê-hô-va là dễ dàng bởi vì được sống trong Địa-đàng không hề gặp sự chống đối của Ma-quỉ. Nhưng liệu hàng tỷ người, lúc đó là hoàn toàn, sẽ còn phụng sự Đức Giê-hô-va nữa không, nếu Sa-tan được dịp ngăn cản không cho họ tiếp tục làm điều đó? Liệu Sa-tan có thể dụ dỗ họ được giống như hắn đã làm cho hai người hoàn toàn A-đam và Ê-va chăng?
21. a) Đức Giê-hô-va sẽ để cho nhân loại chịu thử thách như thế nào? b) Khi cuộc thử thách được hoàn tất, điều gì sẽ xảy ra cho những người trong cuộc?
21 Để giải đáp những thắc mắc đó, Đức Giê-hô-va sẽ để cho Sa-tan và các quỉ sứ của hắn ra khỏi vực, nơi mà chúng đã bị giữ trong 1.000 năm. Hậu quả là gì? Kinh-thánh cho thấy là Sa-tan sẽ khiến được một số người xây bỏ việc phụng sự Đức Giê-hô-va. Họ sẽ “đông như cát bờ biển”, có nghĩa là con số đó không có hạn định. Sau khi cuộc thử thách đó qua rồi, Sa-tan và các quỉ sứ của hắn cùng với tất cả những ai không vượt qua thử thách sẽ bị quăng vào “hồ lửa” tượng trưng hay sự chết thứ hai (sự chết đời đời) (Khải-huyền 20:7-10, 15). Nhưng những ai có tên ghi trong “sách sự sống” sẽ được ở lại trong địa-đàng lộng lẫy. Việc có tên ghi trong “sách sự sống” có nghĩa là Đức Giê-hô-va xét rằng họ hoàn toàn công bình về lòng, trí và thể xác và do đó xứng đáng được sống đời đời trong địa-đàng trên đất.
NGÀY PHÁN XÉT HIỆN CÓ
22. Để có thể sống và chứng kiến Ngày Phán xét và cuộc thử thách cuối cùng dành cho nhân loại, giờ đây chúng ta phải sống sót qua khỏi điều gì?
22 Như vậy, Kinh-thánh thông báo trước về những biến cố sẽ xảy đến trong 1.000 năm trong tương lai. Và Kinh-thánh cho thấy không có lý do gì để sợ hãi những điều sắp xảy đến. Nhưng vấn đề là: Bạn sẽ có mặt để hưởng những điều tốt lành mà Giê-hô-va Đức Chúa Trời dành sẵn không? Điều này tùy ở việc bạn có sống sót qua khỏi ngày phán xét sớm hơn, tức là “ngày phán-xét và hủy-phá kẻ ác” hiện đang diễn ra (II Phi-e-rơ 3:7).
23. a) Loài người hiện nay đang được phân chia làm hai nhóm nào? b) Điều gì sẽ xảy ra cho mỗi nhóm, và tại sao?
23 Vâng, kể từ khi đấng Christ trở lại và ngồi trên ngôi của ngài ở trên trời, tất cả nhân loại đang chịu phán xét. “Ngày Phán xét” hiện có này đến trước khi Ngày Phán xét dài 1.000 năm bắt đầu. Trong cuộc phán xét hiện tại, thiên hạ đang bị chia ra làm hai nhóm: nhóm “dê” ở bên tả của đấng Christ và nhóm “chiên” ở bên hữu của ngài. Các “dê” sẽ bị hủy diệt vì chúng không chịu giúp đỡ những “anh em” được xức dầu của đấng Christ trong khi họ phụng sự Đức Chúa Trời. Theo thời gian các “dê” này tỏ ra là những kẻ ngoan cố phạm tội, hung ác và cứng lòng làm những việc không công bình. Mặt khác, các “chiên” sẽ được ban phước và được sống dưới sự cai trị của Nước Trời vì họ ủng hộ các “anh em” của đấng Christ bằng mọi cách (Ma-thi-ơ 25:31-46).
[Hình nơi trang 178]
Tại sao Giê-su nói đến ngày phán xét thì những người ở Sô-đôm sẽ chịu đoán phạt nhẹ hơn?