Khoa học và sách Sáng-thế Ký
Khi một số người đọc Kinh Thánh, họ hiểu lời tường thuật về sự sáng tạo theo nghĩa đen là mọi vật được tạo ra trong sáu ngày, mỗi ngày dài 24 tiếng, chỉ vài ngàn năm trước. Những người khác nghĩ rằng điều này trái với khoa học, vì có bằng chứng cho thấy vũ trụ đã bắt đầu cách đây rất lâu rồi.
Trên thực tế thì Kinh Thánh và khoa học không mâu thuẫn nhau. Khi nghiên cứu kỹ Kinh Thánh, người ta thấy không có gì mâu thuẫn giữa giai đoạn sáng tạo trong sách Sáng-thế Ký với những sự kiện khoa học. Giờ đây, hãy xem những điều Kinh Thánh thật sự dạy.
Sách Sáng-thế Ký không nói rằng trái đất và vũ trụ được tạo ra trong sáu ngày, mỗi ngày dài 24 tiếng, chỉ vài ngàn năm trước
Khi nào là “ban đầu”?
Lời tường thuật trong sách đầu tiên của Kinh Thánh là Sáng-thế Ký mở đầu với lời giản dị và đầy ý nghĩa: “Ban đầu Đức Chúa Trời dựng nên trời đất” (Sáng-thế Ký 1:1). Các học giả Kinh Thánh đều đồng ý rằng việc làm được miêu tả trong câu này không liên quan đến những ngày sáng tạo được tường thuật từ câu 3 trở đi. Ý nghĩa của câu này rất sâu sắc. Theo lời mở đầu của Kinh Thánh thì vũ trụ, kể cả trái đất của chúng ta, đã có từ xa xưa, trước khi những ngày sáng tạo bắt đầu.
Các nhà địa chất học ước tính tuổi của trái đất là khoảng 4 tỷ năm và các nhà thiên văn học tính tuổi của vũ trụ có thể đến 15 tỷ năm. Phải chăng hai kết luận trên—hoặc những điều chỉnh trong tương lai về những kết luận này—mâu thuẫn với Sáng-thế Ký 1:1? Không phải. Kinh Thánh không nói rõ “trời [và] đất” bao nhiêu tuổi. Khoa học không phủ nhận câu Kinh Thánh này.
Những ngày sáng tạo dài bao lâu?
Còn về vấn đề ngày sáng tạo dài bao lâu thì sao? Phải chăng mỗi ngày thật sự dài 24 tiếng? Một số người nghĩ như thế vì sau này Môi-se, người viết sách Sáng-thế Ký, nói rằng ngày hôm sau của sáu ngày sáng tạo là ngày được dùng làm mẫu cho ngày Sa-bát hằng tuần, nên mỗi ngày sáng tạo phải thật sự dài 24 tiếng (Xuất Ê-díp-tô Ký 20:11). Lời diễn tả trong Sáng-thế Ký có ủng hộ lập luận này không?
Không. Thật ra, chữ Hê-bơ-rơ được dịch là “ngày” có thể ám chỉ những khoảng thời gian dài khác nhau, không chỉ vỏn vẹn 24 tiếng. Thí dụ, khi tóm tắt công việc sáng tạo của Đức Chúa Trời, Môi-se gọi chung sáu giai đoạn sáng tạo là “ngày” (Sáng-thế Ký 2:4b, Các Giờ Kinh Phụng Vụ). Ngoài ra, vào ngày sáng tạo đầu tiên, “Đức Chúa Trời đặt tên sự sáng là ngày; sự tối là đêm” (Sáng-thế Ký 1:5). Nơi đây, chỉ một phần của 24 tiếng được gọi là “ngày”. Hiển nhiên, không có cơ sở nào trong Kinh Thánh để một người có thể dựa vào đó và cho rằng mỗi ngày sáng tạo dài 24 tiếng.
Vậy, các ngày sáng tạo dài bao lâu? Kinh Thánh không cho biết, nhưng cách diễn đạt nơi Sáng-thế Ký chương 1 và 2 cho biết các ngày sáng tạo bao gồm những khoảng thời gian rất dài.
Sáu giai đoạn sáng tạo
Môi-se ghi lại cuộc sáng tạo bằng tiếng Hê-bơ-rơ và theo quan điểm của một người sống trên đất. Hai yếu tố này—cùng với sự hiểu biết là vũ trụ hiện hữu trước khi những giai đoạn, hoặc những “ngày” sáng tạo bắt đầu—giúp giải quyết nhiều điều trong cuộc tranh cãi về sự sáng tạo. Như thế nào?
Những gì bắt đầu được tạo dựng trong một “ngày” vẫn tiếp diễn sang “ngày” hôm sau hoặc những “ngày” sau đó
Khi xem xét kỹ lời tường thuật nơi sách Sáng-thế Ký, chúng ta thấy những gì bắt đầu được tạo dựng trong một “ngày” vẫn tiếp diễn sang “ngày” hôm sau hoặc những “ngày” sau đó. Thí dụ, trước khi “ngày” sáng tạo thứ nhất bắt đầu, ánh sáng từ mặt trời—một thiên thể đã hiện hữu—không thể chiếu đến tận mặt đất, có lẽ vì bị tầng mây dày đặc che phủ (Gióp 38:9). Trong “ngày” thứ nhất, mây bắt đầu tan nên ánh sáng xuyên qua bầu khí quyển.a
Vào “ngày” thứ hai, chắc hẳn mây trong bầu khí quyển tan dần, tạo một khoảng không giữa những đám mây dày đặc ở trên và biển ở dưới. Vào “ngày” thứ tư, bầu trời trong đến mức thấy được mặt trời và mặt trăng “trong khoảng-không trên trời” (Sáng-thế Ký 1:14-16). Nói cách khác, theo quan điểm của một người trên đất, lúc đó bắt đầu thấy rõ mặt trời và mặt trăng. Quá trình này diễn ra một cách từ từ.
Lời tường thuật trong sách Sáng-thế Ký cũng cho biết là khi bầu khí quyển tiếp tục trở nên trong hơn, “các loài chim”, trong tiếng Do Thái nguyên thủy có thể gồm cả côn trùng và các loài cánh có màng, bắt đầu xuất hiện vào “ngày” thứ năm.
Rõ ràng cách hành văn của Kinh Thánh cho thấy là trong mỗi “ngày” sáng tạo—hoặc giai đoạn sáng tạo—một số sự kiện chính có thể diễn ra dần dần, thay vì ngay lập tức, và có lẽ một vài sự kiện đó thậm chí vẫn tiếp diễn trong “những ngày” sáng tạo kế tiếpb.
Tùy theo loại
Phải chăng sự xuất hiện dần dần của cây cỏ và thú vật ám chỉ Đức Chúa Trời dùng quá trình tiến hóa để tạo ra các loài sống? Không phải. Lời tường thuật ghi rõ rằng Đức Chúa Trời tạo mọi “loại” cây cỏ và thú vật chính (Sáng-thế Ký 1:11, 12, 20-25). Phải chăng các “loại” cây cỏ và thú vật ban đầu đã được tạo nên với khả năng thích nghi khi môi trường sinh thái thay đổi? Thế nào là một “loại”? Kinh Thánh không đề cập đến điều này. Tuy nhiên, Kinh Thánh nói rằng các vật sống “nhờ nước mà sanh nhiều ra, tùy theo loại” (Sáng-thế Ký 1:21). Câu này cho thấy sự biến đổi của các sinh vật thuộc một “loại” là có giới hạn. Những vật hóa thạch cùng những nghiên cứu hiện đại đều chứng minh rằng các loại cây cỏ và thú vật chính chỉ thay đổi rất ít trong những khoảng thời gian rất dài.
Các nghiên cứu khoa học hiện đại xác nhận mọi sinh vật sinh sản “tùy theo loại”
Kinh Thánh không ủng hộ ý tưởng vũ trụ, bao gồm trái đất và mọi sinh vật, được tạo ra trong một giai đoạn rất ngắn cách đây không lâu. Đúng ra, lời miêu tả trong sách Sáng-thế Ký về sự sáng tạo vũ trụ và sự xuất hiện của các loài vật sống trên trái đất phù hợp với nhiều điều mà khoa học khám phá gần đây.
Vì tin tưởng nơi các triết lý, nhiều khoa học gia không chấp nhận lời tuyên bố của Kinh Thánh là Đức Chúa Trời tạo ra muôn vật. Tuy nhiên, điều đáng chú ý là trong sách Sáng-thế Ký, một sách cổ xưa, Môi-se ghi rằng vũ trụ có sự bắt đầu và sự sống dần dần xuất hiện qua nhiều giai đoạn trong những khoảng thời gian dài. Làm thế nào mà cách đây khoảng 3.500 năm, Môi-se lại có được thông tin khoa học chính xác như thế? Chỉ có một lời giải thích hợp lý. Đó là Đấng khôn ngoan, có quyền năng tạo dựng trời và đất, có thừa khả năng để cho Môi-se hiểu điều đó. Lời giải thích này khẳng định thêm giá trị của lời ghi trong Kinh Thánh là: “Cả Kinh-thánh đều là bởi Đức Chúa Trời soi-dẫn”.c—2 Ti-mô-thê 3:16.
Dù vậy, có lẽ bạn muốn biết việc bạn tin nơi lời tường thuật về sự sáng tạo ghi trong Kinh Thánh có quan trọng không? Hãy xem xét một số lý do thuyết phục cho thấy tại sao lời giải đáp của bạn cho câu hỏi đó rất quan trọng.
a Trong phần miêu tả diễn tiến của “ngày” thứ nhất, từ Hê-bơ-rơ dùng để nói về ánh sáng là ’ohr, ánh sáng theo nghĩa chung; còn về “ngày” thứ tư, từ được dùng là ma·’ohrʹ, ám chỉ nguồn phát ra ánh sáng.
b Thí dụ, trong ngày sáng tạo thứ sáu, Đức Chúa Trời ra lệnh cho loài người là “hãy sanh-sản, thêm nhiều, làm cho đầy-dẫy đất” (Sáng-thế Ký 1:28, 31). Tuy nhiên, điều này thậm chí không xảy ra mãi đến “ngày” hôm sau.—Sáng-thế Ký 2:2.
c Để biết thêm thông tin về đề tài này, xem video ngắn Tại sao có thể tin chắc Kinh Thánh là chân lý? trên jw.org/vi.