Lễ Kỷ niệm—Lễ của đạo đấng Christ
1 Giê-su đã thiết lập Lễ Kỷ niệm vào ngày 14 Ni-san năm 33 tây lịch, và ra chỉ thị cho các môn đồ: “Hãy làm sự nầy để nhớ đến ta” (Lu-ca 22:19). Sứ đồ Phao-lô giải thích rằng khi làm như thế “anh em...rao sự chết của Chúa cho tới lúc ngài đến” (I Cô-rinh-tô 11:26). Kỷ niệm sự chết của Giê-su thật là thích hợp thay, bởi vì sự chết đó thực thi ý định của Đức Giê-hô-va. Chính sự hy sinh làm giá chuộc đó cung cấp cho chúng ta một căn bản để có đức tin và cho chúng ta hy vọng được sống trong tương lai.
2 Kể từ buổi đầu của hội-thánh đấng Christ, các môn đồ của Giê-su đã trung thành cử hành Lễ Kỷ niệm sự chết của ngài. Về thời chúng ta thì có bản báo cáo cho thấy vào năm 1899 có 2.501 người đã tham dự Lễ Kỷ niệm tại Hoa-kỳ. Năm nay, 91 năm sau đó, ngày 14 Ni-san nhằm ngày Thứ Ba, 10 tháng 4, sau khi mặt trời lặn, và ước chừng gần hai triệu người tại Hoa-kỳ [hơn 200.000 người tại Pháp] được dự trù là sẽ giữ Lễ Kỷ niệm thường niên.
CÁC TRƯỞNG LÃO CẦN CHUẨN BỊ
3 Vì cớ tầm quan trọng của dịp này và vì sự ước lượng là sẽ có nhiều người hơn đến dự, các hội-thánh phải lo chuẩn bị trước (I Cô-rinh-tô 14:40). Đây không phải là các nghi lễ rườm rà. Không, bởi vì chúng ta thấy nơi Ma-thi-ơ 26:26-30 có nói về tính cách đơn giản của buổi lễ rất quan trọng này mà Giê-su đã thiết lập (I Cô-rinh-tô 11:23-26). Nhưng cần phải tôn trọng một số chi tiết ngõ hầu cử hành đúng cách buổi Lễ Kỷ niệm. Các chi tiết này gồm có gì?
4 Trong số những chi tiết mà các trưởng lão kiểm điểm để tỏ ra kính trọng Bữa Tiệc Thánh của Chúa có chi tiết liên quan đến việc dùng các món biểu hiệu đúng cách. Có thể dùng bánh không men theo lối bánh lạt của người Do-thái (mat-zoth/azyme), chỉ làm bằng bột mì nhồi nước. Ngoài ra, chỉ được phép dùng rượu chát đỏ không pha với gì khác như rượu Chianti, Burgundy [tại Pháp có thể dùng rượu beaujolais, rượu bourgogne hay rượu bordeaux]. Có thể dùng rượu sản xuất tại gia nếu không bỏ thêm đường, ngũ vị hương hoặc chất làm cho nồng.
5 Các trưởng lão cũng sẽ nghĩ đến việc chọn những anh gương mẫu và giàu kinh nghiệm để chuyền đi các món biểu hiệu, tốt hơn hết là dùng trưởng lão hoặc tôi tớ chức vụ. Các anh này phải được huấn luyện kỹ và biết rành rẽ phận sự của mình. Các anh làm người dẫn chỗ cần được giải thích cho biết phận sự riêng, như hướng dẫn người ra, người vào, cũng như kiểm soát việc xe cộ lưu thông tấp nập hơn thường lệ. Điều này đặc biệt là quan trọng khi có nhiều hội-thánh dùng chung một Phòng Nước Trời hoặc nhiều Phòng Nước Trời tọa lạc trong cùng một tòa nhà. Cũng nên kiểm điểm sao cho diễn giả biết rõ giờ giấc và địa điểm của buổi lễ. (Để biết thêm chi tiết về những lời nhắc nhở liên hệ đến việc chuẩn bị Lễ Kỷ niệm, xin xem Tháp Canh 1-2-1986, trang 16, và Tháp Canh [Anh-hoặc Pháp-ngữ] ngày 15-2-1990, trang 16-18; Thánh chức Nước Trời [Anh-hoặc Pháp-ngữ] tháng 3-1989, trang 4).
CHUẨN BỊ RIÊNG
6 Tất cả chúng ta nên cố gắng rút tỉa lợi ích trọn vẹn qua buổi lễ rất thánh này. Trong số nhiều việc phải làm, chúng ta có thể chuẩn bị tâm tư bằng cách đọc kỹ phần Kinh-thánh được ấn định trước cho các ngày từ 5 đến 10 tháng 4, như được ghi trên cuốn lịch 1990 của Nhân-chứng Giê-hô-va. Ngoài ra, chúng ta nên dự trù mời càng nhiều người càng tốt để họ có mặt vào dịp rất đặc biệt này. Và rồi chúng ta nên niềm nở tiếp rước những người đến dự.
7 Bằng cách chuẩn bị trước thật chu đáo, chúng ta tỏ ra quí trọng Lễ Kỷ niệm, xem đó là một đặc ân và một cơ hội để bày tỏ sự biết ơn đối với sự hy sinh của đấng Christ. Mong rằng Lễ Kỷ niệm năm nay là giây phút khích lệ và xây dựng cho tất cả các tôi tớ của Đức Giê-hô-va. mong rằng lễ này khắc ghi vào tâm khảm chúng ta tinh thần tin cậy mà Giê-su đã bày tỏ. Sự tin cậy nơi Đức Giê-hô-va sẽ giúp chúng ta thắng thế gian và nhận lấy phần thưởng dành cho mỗi người (Giăng 16:33; II Phi-e-rơ 1:10; Khải-huyền 7:9, 10, 14).