Sách Kinh Thánh quyển 61—2 Phi-e-rơ
Người viết: Phi-e-rơ
Nơi viết: Ba-by-lôn (?)
Hoàn tất: Khoảng 64 CN
Khi viết lá thư thứ hai, Phi-e-rơ biết không lâu nữa ông sẽ phải chết. Ông rất muốn nhắc nhở các anh em đồng đạo về tầm quan trọng của sự hiểu biết chính xác hầu giúp họ tiếp tục vững vàng trong thánh chức. Có lý do nào để nghi ngờ sứ đồ Phi-e-rơ là người viết thư thứ hai mang tên ông không? Lá thư này tự nó xóa tan bất cứ sự hồ nghi nào về người viết. Người viết nói rằng ông là “Si-môn Phi-e-rơ, làm tôi-tớ và sứ-đồ của Đức Chúa Jêsus-Christ” (2 Phi 1:1). Ông cho biết đây là “thơ thứ hai tôi viết cho anh em” (3:1). Ông nói mình là người chứng kiến sự hóa hình của Chúa Giê-su Christ, một đặc ân mà Phi-e-rơ đã nhận được cùng với Gia-cơ và Giăng, và ông viết về sự kiện này với mọi cảm xúc của một người đã chứng kiến tận mắt (1:16-21). Ông cũng nói rằng Chúa Giê-su đã báo trước về cái chết của ông.—2 Phi 1:14; Giăng 21:18, 19.
2 Tuy nhiên, một số nhà phê bình dựa vào sự khác biệt trong văn phong của hai lá thư này để phủ nhận Phi-e-rơ là người đã viết lá thư thứ hai. Nhưng thật ra đây không phải là vấn đề, vì hai thư này có đề tài và mục tiêu khác nhau. Ngoài ra, Phi-e-rơ ‘cậy Sin-vanh, một người anh em trung-tín’ để viết lá thư đầu tiên (1 Phi 5:12). Nếu Sin-vanh được quyền hành văn theo ý mình thì điều này giải thích tại sao hai thư này có sự khác biệt về văn phong, vì có lẽ Sin-vanh không giúp Phi-e-rơ viết lá thư thứ hai. Về tính chính điển của thư, người ta không chấp nhận thư này là một phần của Kinh Thánh vì “không có sự chứng nhận rõ ràng của các Giáo Phụ”. Tuy nhiên, như có thể thấy trong bảng “Những danh mục nổi bật thời đầu của phần Kinh Thánh Hy Lạp” trong sách “Cả Kinh-thánh” —Xác thực và hữu ích, bài học 4-6, trang 7, thư 2 Phi-e-rơ đã được nhiều học giả Kinh Thánh xem là một phần của Kinh Thánh chính điển trước Công đồng Carthage III.
3 Thư 2 Phi-e-rơ được viết khi nào? Rất có thể là khoảng năm 64 CN tại Ba-by-lôn hoặc vùng phụ cận, không lâu sau khi viết lá thư thứ nhất. Tuy nhiên, không có bằng chứng trực tiếp cho biết rõ nơi viết. Vào lúc thư này được viết ra, hầu hết các thư của Phao-lô đang lưu hành trong các hội thánh. Phi-e-rơ biết những lá thư của Phao-lô và ông xem các thư ấy được Đức Chúa Trời soi dẫn và xếp chúng vào các phần khác của Kinh Thánh. Thư 2 Phi-e-rơ được viết cho “những kẻ. . . đã lãnh phần đức-tin đồng quí-báu như của chúng tôi”. Họ gồm những người mà Phi-e-rơ đã gửi thư thứ nhất và những người mà ông đã rao giảng. Giống như thư thứ nhất, thư thứ hai cũng được lưu hành nhiều nơí.—2 Phi 3:15, 16; 1:1; 3:1; 1 Phi 1:1.
TẠI SAO HỮU ÍCH
8 Sự hiểu biết chính xác thật thiết yếu thay! Chính Phi-e-rơ đưa sự hiểu biết chính xác mà ông đã tiếp thu từ phần Kinh Thánh tiếng Hê-bơ-rơ vào những lập luận của mình. Ông xác nhận rằng phần Kinh Thánh này được thánh linh soi dẫn: ‘Vì chẳng hề có lời tiên-tri nào là bởi ý một người nào mà ra, nhưng ấy là bởi thánh-linh cảm-động mà người ta đã nói bởi Đức Chúa Trời’. Ông cũng cho biết rằng Phao-lô đã “được ban cho” sự khôn ngoan (1:21; 3:15). Chúng ta được rất nhiều lợi ích khi xem xét tất cả những phần Kinh Thánh được soi dẫn này và giữ chắc sự hiểu biết chính xác. Khi làm thế, chúng ta sẽ không có thái độ tự mãn như những người mà Phi-e-rơ thuật lại lời họ nói: “Muôn vật vẫn còn nguyên như lúc bắt đầu sáng-thế” (3:4). Chúng ta cũng sẽ không rơi vào bẫy của giáo sư giả như Phi-e-rơ mô tả nơi chương 2 trong thư của ông. Thay vì thế, chúng ta phải luôn xem xét những lời nhắc nhở của Phi-e-rơ và của những người viết Kinh Thánh. Những lời này giúp chúng ta tiếp tục đứng vững trong lẽ thật, kiên trì “tấn-tới trong ân-điển và trong sự thông-biết Chúa và Cứu-Chúa chúng ta là Đức Chúa Jêsus-Christ”.—1:12; 3:18.
9 Nhằm giúp gia tăng “sự nhận biết [hoặc “hiểu biết chính xác về”, NW] Đức Chúa Trời và Chúa Giê-su, là Chúa chúng ta”, Phi-e-rơ khuyên phải hết sức nỗ lực để xây dựng các đức tính của tín đồ Đấng Christ được liệt kê trong chương 1, từ câu 5 đến 7. Rồi trong câu 8, ông nói thêm: “Vì nếu các điều đó có đủ trong anh em và đầy-dẫy nữa, thì ắt chẳng để cho anh em ở dưng hoặc không kết quả trong sự nhận biết Đức Chúa Jêsus-Christ chúng ta đâu”. Đây thật là sự khích lệ tuyệt vời để phụng sự với tư cách những người hầu việc Đức Chúa Trời trong thời kỳ khó khăn này!—1:2.
10 Việc nỗ lực hết sức để chắc chắn nhận được “lời hứa rất quí rất lớn” của Giê-hô-va Đức Chúa Trời là điều quan trọng biết bao! Vì thế, Phi-e-rơ khuyên các tín đồ được xức dầu chú tâm vào mục tiêu là Nước Trời. Ông nói: “Hãy chú-ý cho chắc-chắn về sự Chúa kêu-gọi và chọn-lựa mình. Làm điều đó anh em sẽ không hề vấp-ngã; dường ấy, anh em sẽ được cho vào cách rộng-rãi trong nước đời đời của Đức Chúa Jêsus-Christ là Chúa và Cứu-Chúa của chúng ta”. Sau đó, Phi-e-rơ hướng chúng ta chú ý đến sự vinh hiển, uy nghi của Chúa Giê-su trong Nước Trời mà ông đã chứng kiến trong sự hóa hình, rồi nói thêm: “Nhân đó, chúng tôi càng tin lời các đấng tiên-tri chắc-chắn hơn”. Đúng vậy, mọi lời tiên tri về Nước Trời vinh hiển của Đức Giê-hô-va chắc chắn sẽ được ứng nghiệm. Vì thế, với lòng tin chắc chúng ta có thể lặp lại câu mà Phi-e-rơ trích lời tiên tri của Ê-sai: “Theo lời hứa của Chúa, chúng ta chờ-đợi trời mới đất mới, là nơi sự công-bình ăn-ở”.—2 Phi 1:4, 10, 11, 19; 3:13; Ê-sai 65:17, 18.