BÀI HỌC 34
BÀI HÁT 3 Sức mạnh, hy vọng và niềm tin cậy của chúng con
Hãy tin chắc Ðức Giê-hô-va tha thứ cho anh chị
“Ngài quả thứ lỗi tha tội cho con”.—THI 32:5.
TRỌNG TÂM
Lý do chúng ta cần tin chắc Ðức Giê-hô-va tha thứ cho mình và cách Kinh Thánh đảm bảo là ngài tha thứ cho người phạm tội biết ăn năn.
1, 2. Khi biết Ðức Giê-hô-va tha tội cho mình, chúng ta cảm thấy thế nào? (Cũng xem hình).
Vua Ða-vít hiểu cảm giác tội lỗi là như thế nào vì ông đã phạm một số tội trọng trong quá khứ (Thi 40:12; 51:3; ghi chú đầu bài). Nhưng khi ông thật lòng ăn năn, Ðức Giê-hô-va tha thứ cho ông (2 Sa 12:13). Nhờ thế, Ða-vít cũng hiểu cảm giác nhẹ nhõm khi được Ðức Giê-hô-va tha thứ.—Thi 32:1.
2 Như Ða-vít, chúng ta có thể cảm thấy nhẹ nhõm khi được Ðức Giê-hô-va thương xót và tha thứ. Nếu chúng ta thật lòng ăn năn, thú tội và cố gắng hết sức để không tái phạm, Ðức Giê-hô-va sẵn lòng tha tội cho mình, ngay cả những tội trọng. Thật an ủi khi biết điều đó! (Châm 28:13; Công 26:20; 1 Giăng 1:9). Chúng ta cũng rất ấm lòng khi biết Ðức Giê-hô-va tha thứ hoàn toàn như thể chúng ta chưa từng phạm tội đó!—Ê-xê 33:16.
Vua Ða-vít sáng tác nhiều bài Thi thiên nói về sự tha thứ của Ðức Giê-hô-va (Xem đoạn 1, 2)
3, 4. Một chị cảm thấy thế nào sau khi báp-têm, và bài này sẽ thảo luận điều gì?
3 Dù vậy, đôi khi một số người cảm thấy khó tin rằng Ðức Giê-hô-va tha thứ cho mình. Hãy xem trường hợp của một chị được nuôi dạy trong chân lý tên là Jennifer. Khi còn ở tuổi thanh thiếu niên, chị đã làm nhiều điều sai trái và sống hai mặt. Nhiều năm sau, chị trở về với Ðức Giê-hô-va và cuối cùng hội đủ điều kiện báp-têm. Chị cho biết: “Trước đây, tôi đam mê vật chất, sống vô luân, say sưa và hay nổi giận. Trong trí, tôi biết là sau khi mình cầu xin sự tha thứ và ăn năn tội lỗi, giá chuộc của Chúa Giê-su đã tẩy sạch tội của mình. Nhưng trong lòng, tôi không thật sự tin là mình đã được tha thứ”.
4 Ðôi khi, trong lòng anh chị có thấy khó tin là Ðức Giê-hô-va tha thứ cho những tội mình đã phạm không? Nếu có, hãy nhớ rằng Ðức Giê-hô-va rất thương xót. Ða-vít tin chắc ngài tha thứ cho ông, và Ðức Giê-hô-va cũng muốn anh chị cảm thấy như thế. Bài này sẽ thảo luận lý do chúng ta cần tin chắc ngài tha thứ cho mình, và những cách để làm thế.
TẠI SAO CẦN TIN CHẮC ÐỨC GIÊ-HÔ-VA THA THỨ?
5. Sa-tan muốn chúng ta tin điều gì? Hãy nêu ví dụ.
5 Khi tin chắc Ðức Giê-hô-va tha thứ cho mình, chúng ta có thể tránh rơi vào bẫy của Sa-tan. Hãy nhớ rằng hắn sẽ tìm mọi cách khiến chúng ta ngưng phụng sự Ðức Giê-hô-va. Ðể thực hiện mục tiêu ấy, có lẽ hắn cố làm chúng ta tin rằng tội của mình không thể được tha thứ. Hãy xem trường hợp của người đàn ông ở Cô-rinh-tô bị loại bỏ khỏi hội thánh vì tội gian dâm (1 Cô 5:1, 5, 13). Sau này, khi người ấy ăn năn, Sa-tan muốn hội thánh không tha thứ cho anh ta và khắt khe đến nỗi không chào đón anh ta trở lại. Ðồng thời, hắn cũng muốn người phạm tội biết ăn năn cảm thấy mình không thể được tha thứ. Anh ta có thể “chìm ngập trong nỗi đau buồn quá lớn” đến nỗi ngưng phụng sự Ðức Giê-hô-va. Sa-tan vẫn không thay đổi mục tiêu và thủ đoạn. Nhưng chúng ta ‘chẳng phải không biết mưu kế của hắn’.—2 Cô 2:5-11.
6. Làm thế nào để được nhẹ nhõm vì không còn gánh nặng tội lỗi?
6 Khi tin chắc Ðức Giê-hô-va tha thứ cho mình, chúng ta được nhẹ nhõm vì không còn gánh nặng tội lỗi. Khi phạm tội, chúng ta cảm thấy dằn vặt và đau lòng (Thi 51:17). Ðó là điều tốt. Lương tâm có thể thúc đẩy chúng ta thay đổi và làm điều đúng (2 Cô 7:10, 11). Tuy nhiên, nếu vẫn mặc cảm tội lỗi một thời gian dài sau khi ăn năn, chúng ta có thể nản lòng đến mức ngưng phụng sự Ðức Giê-hô-va. Trái lại, khi tin chắc Ðức Giê-hô-va tha thứ cho mình, chúng ta có thể bỏ lại tội lỗi ở phía sau. Rồi chúng ta có thể phụng sự theo cách ngài muốn, tức là với lương tâm trong sạch và niềm vui sâu xa (Cô 1:10, 11; 2 Ti 1:3). Nhưng làm thế nào để tin chắc Ðức Giê-hô-va tha thứ cho mình?
LÀM THẾ NÀO ÐỂ TIN CHẮC ÐỨC GIÊ-HÔ-VA THA THỨ?
7, 8. Ðức Giê-hô-va cho Môi-se biết gì về ngài, và chúng ta có thể tin chắc điều gì? (Xuất Ai Cập 34:6, 7)
7 Nghĩ đến những điều Ðức Giê-hô-va miêu tả về ngài. Chẳng hạn, hãy lưu ý điều ngài nói với Môi-se tại núi Si-nai. (Ðọc Xuất Ai Cập 34:6, 7). Trong số nhiều phẩm chất tốt đẹp của ngài, Ðức Giê-hô-va cho ông biết ngài là “Ðức Chúa Trời thương xót và trắc ẩn”. Lẽ nào một đấng như thế lại không tha thứ cho những tôi tớ thật lòng ăn năn sao? Ngài không thể nào tàn nhẫn như vậy!
8 Chúng ta có thể tin chắc Ðức Giê-hô-va không bao giờ nói dối về bản thân, vì ngài là Ðức Chúa Trời chân thật (Thi 31:5). Thế nên, chúng ta có thể tin cậy lời ngài nói. Nếu anh chị thấy khó loại bỏ mặc cảm tội lỗi, hãy tự hỏi: “Mình có tin chắc Ðức Giê-hô-va là đấng thật sự thương xót, trắc ẩn và ngài tha thứ cho mọi người biết ăn năn không? Vậy thì tại sao mình lại không tin chắc Ðức Giê-hô-va đã tha thứ cho mình?”.a
9. Chúng ta được “thứ lỗi tha tội” theo nghĩa nào? (Thi thiên 32:5)
9 Nghĩ đến những điều Ðức Giê-hô-va soi dẫn để ghi lại về sự tha thứ của ngài. Chẳng hạn, hãy xem người viết Kinh Thánh là Ða-vít nói gì về sự tha thứ của Ðức Giê-hô-va. (Ðọc Thi thiên 32:5). Ông viết: “Ngài quả thứ lỗi tha tội cho con”. Từ Hê-bơ-rơ được dịch là “thứ tha” có nghĩa là “nhấc lên” hoặc “mang đi”. Khi tha tội cho Ða-vít, Ðức Giê-hô-va như thể nhấc tội của ông lên và mang đi. Sau đó, Ða-vít cảm thấy nhẹ nhõm vì không còn mang gánh nặng của tội lỗi (Thi 32:2-4). Chúng ta cũng có thể cảm thấy nhẹ nhõm như thế. Khi thật lòng ăn năn, chúng ta không cần tiếp tục mang gánh nặng tội lỗi mà Ðức Giê-hô-va đã nhấc lên và mang đi khỏi chúng ta.
10, 11. Cụm từ “sẵn lòng thứ tha” cho biết điều gì về Ðức Giê-hô-va? (Thi thiên 130:4)
10 Ðọc Thi thiên 130:4. Người viết Thi thiên cho biết Ðức Giê-hô-va “có ơn tha thứ thật sự”. Ngài là đấng hay tha thứ. Ðó là bản chất của ngài. Tại sao bản chất của Ðức Giê-hô-va là hay tha thứ? Câu 7 trong bài Thi thiên đó nói: “Bởi Ðức Giê-hô-va có lòng yêu thương thành tín”. Như đã xem xét trong bài trước, tình yêu thương thành tín thúc đẩy Ðức Giê-hô-va gắn bó sâu đậm và lâu dài với những tôi tớ trung thành. Vì thế, khi họ phạm tội và ăn năn, Ðức Giê-hô-va tiếp tục thể hiện tình yêu thương thành tín với họ và “rộng lòng thứ tha” (Ê-sai 55:7). Nếu thấy khó tin Ðức Chúa Trời tha thứ cho mình, hãy tự hỏi: “Mình có tin chắc Ðức Giê-hô-va là đấng sẵn lòng tha thứ cho mọi người biết ăn năn và cầu xin ngài thương xót không? Vậy thì tại sao mình lại không tin chắc ngài tha thứ cho mình khi mình cầu xin ngài thương xót?”.
11 Chúng ta được an ủi khi biết Ðức Giê-hô-va hiểu rõ bản chất tội lỗi của mình (Thi 139:1, 2). Một bài Thi thiên khác cho thấy rõ điều này và giúp chúng ta tin chắc Ðức Giê-hô-va tha thứ cho mình.
ÐỪNG QUÊN NHỮNG ÐIỀU ÐỨC GIÊ-HÔ-VA NHỚ
12, 13. Theo Thi thiên 103:14, Ðức Giê-hô-va nhớ điều gì về chúng ta, và điều này thúc đẩy ngài làm gì?
12 Ðọc Thi thiên 103:14. Ða-vít nói về Ðức Giê-hô-va: “Ngài luôn nhớ rằng chúng ta chỉ là bụi đất”. Qua câu này, Ða-vít cho thấy một lý do Ðức Giê-hô-va sẵn lòng tha thứ cho các tôi tớ biết ăn năn. Ðó là ngài hiểu rõ bản chất tội lỗi của chúng ta hơn ai hết. Hãy xem xét kỹ hơn những lời của Ða-vít.
13 Ða-vít nói rằng Ðức Giê-hô-va “biết rõ chúng ta nắn nên bởi gì”. Ngài nắn nên A-đam từ bụi đất, và biết rằng ngay cả người hoàn hảo cũng có giới hạn. Ðể duy trì sự sống, họ phải ăn, ngủ và hít thở (Sáng 2:7). Nhưng khi A-đam và Ê-va phạm tội thì họ trở thành bụi đất theo nghĩa khác nữa. Là con cháu của họ, chúng ta bị di truyền bản chất tội lỗi khiến mình có khuynh hướng làm điều sai trái. Tuy nhiên, ngài không chỉ biết mà còn “luôn nhớ” điều ấy. Từ Hê-bơ-rơ được dịch là “luôn nhớ” có thể nói đến việc nhớ theo nghĩa tích cực. Ðức Giê-hô-va nhớ và được thúc đẩy để làm gì đó. Ngài hiểu rằng sẽ có lúc chúng ta mắc sai sót; khi đó, nếu chúng ta thật lòng ăn năn, ngài được thúc đẩy để thương xót và tha thứ cho chúng ta.—Thi 78:38, 39.
14. (a) Ða-vít cho biết Ðức Giê-hô-va tha thứ đến mức nào? (Thi thiên 103:12) (b) Chúng ta có thể học được gì từ cách ngài tha thứ cho Ða-vít? (Xem khung “Ðức Giê-hô-va tha thứ và quên đi lỗi lầm như thế nào?”).
14 Ðức Giê-hô-va tha thứ cho chúng ta đến mức nào? (Ðọc Thi thiên 103:12). Ða-vít nói rằng khi tha thứ, ngài đem tội lỗi đi xa chúng ta giống như “phương mặt trời mọc [phương đông] cách xa phương mặt trời lặn [phương tây]”. Theo một nghĩa nào đó, phương đông cách phương tây một khoảng cực xa, ngoài sức tưởng tượng; hai điểm này không bao giờ có thể gặp nhau. Ðiều đó cho biết gì về tội mà Ðức Giê-hô-va tha thứ? Một tài liệu tham khảo nói: “Nếu Ðức Chúa Trời mang tội lỗi của chúng ta đi xa, thì chúng ta có thể tin chắc rằng mùi, dấu vết và mọi ký ức về nó vĩnh viễn không còn”. Một mùi hương có thể gợi nhớ điều gì đó. Nhưng khi Ðức Giê-hô-va tha thứ thì ngài mang tội lỗi chúng ta đi xa đến mức không còn, dù là một chút, mùi hương gợi cho ngài nhớ về nó và rồi trách cứ chúng ta.—Ê-xê 18:21, 22; Công 3:19.
15. Chúng ta có thể làm gì nếu cứ mặc cảm tội lỗi?
15 Vậy, làm thế nào những lời của Ða-vít nơi Thi thiên 103 giúp chúng ta tin chắc Ðức Giê-hô-va tha thứ cho mình? Nếu cứ mặc cảm tội lỗi, hãy nghĩ đến quan điểm của ngài. Ðừng quên rằng Ðức Giê-hô-va nhớ bản chất tội lỗi của chúng ta và sẽ tha thứ khi chúng ta ăn năn. Hãy nhớ rằng ngài quên những tội lỗi mà ngài đã tha thứ và không bao giờ nhắc lại để trách cứ chúng ta. Thật thế, Ðức Giê-hô-va không tập trung vào những tội mà chúng ta đã phạm trong quá khứ. Chúng ta cũng nên làm vậy (Thi 130:3). Khi tin chắc ngài tha thứ cho mình, chúng ta có thể tha thứ cho bản thân về những tội trong quá khứ và bước tiếp.
16. Hãy minh họa về mối nguy hiểm của mặc cảm tội lỗi. (Cũng xem hình).
16 Hãy xem một minh họa. Mặc cảm tội lỗi giống như việc cố lái xe trong khi cứ liên tục nhìn vào kính chiếu hậu. Thỉnh thoảng nhìn vào kính chiếu hậu là điều tốt, vì anh chị có thể tránh được những mối nguy hiểm phía sau. Nhưng để lái xe an toàn, anh chị phải tập trung vào con đường phía trước. Tương tự, thỉnh thoảng nhìn lại những lỗi lầm trong quá khứ là điều hữu ích, vì chúng ta có thể rút ra bài học và củng cố quyết tâm không tái phạm. Nhưng nếu cứ tập trung vào những lỗi lầm ấy, mặc cảm tội lỗi có thể khiến chúng ta mất niềm vui và không thể phụng sự Ðức Giê-hô-va theo cách tốt nhất. Vì thế, hãy tiếp tục tập trung vào con đường phía trước. Chúng ta đang đi trên con đường dẫn đến sự sống trong thế giới mới, nơi mà những ký ức đau buồn “sẽ không được gợi lên trong trí”.—Ê-sai 65:17; Châm 4:25.
Như một người lái xe cần tập trung vào con đường phía trước hơn là kính chiếu hậu, chúng ta cần tập trung vào ân phước trong tương lai hơn là lỗi lầm trong quá khứ (Xem đoạn 16)
TIẾP TỤC THUYẾT PHỤC LÒNG MÌNH
17. Tại sao cần tiếp tục thuyết phục lòng mình là Ðức Giê-hô-va yêu thương và tha thứ cho chúng ta?
17 Chúng ta cần tiếp tục thuyết phục lòng mình là Ðức Giê-hô-va yêu thương và tha thứ cho chúng ta (1 Giăng 3:19, chú thích). Tại sao? Vì Sa-tan sẽ không ngừng ra sức thuyết phục chúng ta tin rằng mình không đáng được yêu thương hoặc tha thứ. Ðó là những cách hắn khiến chúng ta ngưng phụng sự Ðức Giê-hô-va. Khi thế gian càng đến gần sự kết thúc, Sa-tan sẽ càng cố làm thế vì biết rằng hắn chỉ còn một thời gian ngắn (Khải 12:12). Ðừng để hắn thành công!
18. Anh chị có thể làm gì để thuyết phục lòng mình là Ðức Giê-hô-va yêu thương và tha thứ cho anh chị?
18 Ðể củng cố lòng tin chắc là Ðức Giê-hô-va yêu thương chúng ta, hãy áp dụng những gợi ý trong bài trước. Ðể thuyết phục lòng mình là Ðức Giê-hô-va tha thứ cho chúng ta, hãy suy ngẫm những điều ngài miêu tả về ngài. Hãy nghĩ đến những điều Ðức Giê-hô-va soi dẫn để ghi lại về sự tha thứ của ngài. Ðừng quên ngài biết rõ bản chất tội lỗi của chúng ta và sẽ thương xót chúng ta. Và hãy nhớ rằng khi đã tha thứ, ngài tha thứ hoàn toàn. Nếu làm những điều đó, anh chị sẽ có lòng tin chắc như Ða-vít là Ðức Giê-hô-va thương xót mình. Anh chị có thể nói: “Cảm tạ Ðức Giê-hô-va vì đã ‘thứ lỗi tha tội cho con’!”.—Thi 32:5.
BÀI HÁT 1 Các đức tính của Ðức Giê-hô-va
a Xem bài “Ðức Giê-hô-va—Ðấng Tha Thứ vĩ đại nhất” trong Tháp Canh tháng 6 năm 2022 đ. 4-7.